Hiển thị các bài đăng có nhãn ca ro. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ca ro. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

Mưa Tuổi Thơ

123loading - Mưa quá! Mưa trắng trời và đan vào nhau, xoay tròn như xay lúa trên đầu. Mưa rơi xuống mái tôn như ai ném đá. Mưa gây bột trong lòng và kéo ta trở lại sống với tuổi thơ xưa.
Nhớ ngày bé, nhà nghèo lắm, chẳng có áo mưa xanh đỏ như lũ bạn cùng lớp, mẹ mua mảnh nilong về gắp đôi lại, luồn sợi dây dù vào giữa và bằng cách nào đó không rõ, mẹ đã tạo được cái áo mưa xinh xinh độc nhất vô nhị. Bọn nhóc cùng xóm ganh tị ra mặt, bắt mẹ mình làm cho cái áo mưa như thế, nhưng chẳng có cái nào đẹp bằng cái áo mưa mẹ ta làm. Có áo mưa đẹp, ta xênh xang rự hào và trở nên chăm chỉ tới lớp những ngày mưa. Ta cứ ước cho mưa thật lâu và đường thật dài để được khoác "hoàng bào" mẹ may nhiều hơn một chút.

Mưa mùa hè, lẫm chẫm theo ba đi bắt cá rô lai, hai ba con hai cái nón lá, quần xắn quá gối, tay xách giỏ đi  dọc làng. Mưa càng to, cá rô lai càng nhiều, đặc biệt ở những chỗ nước chảy xiết, những chú rô béo tròn, da nâu nhẵn bóng, lách ngược dòng nước lên bờ, oằn mình trong đám cỏ, cố gắng vũng vẫy để tìm lại nơi vừa dại dột thoát ra. Những chú rô lai thường là rô "cụ kị", có con tới vài lạng, vì chỉ có cá rô trưởng thành mới đủ sức bơi ngược dòng nước ào ạt chảy xiết như vậy. Khi về, giỏ cá của hai ba con thường nặng trễ tay và mẹ bao giờ cũng là người vui nhất vì mẹ sẽ được dịp trổ tài làm món canh cá rô nấu hẹ cho hai cha con ăn "thủng nồi trôi rế" một bữa. Những cái trứng cá rô vảng ươm, tan ra trong bát canh, nổi lên trên nền xanh của rau hẹ, chỉ nhìn thôi đã ứa nước miếng.
 
BACK TO TOP